Yên Bái sớm, khói mờ bay, Người đi giữ nước, tháng ngày còn in. Đầu rơi nhưng chí chẳng nghiêng, Máu hồng thấm đất, lòng thiêng gọi hồn.
Thơ

(Thơ hiệu triệu tuổi trẻ hôm nay) Hãy nhớ Yên Bái một sớm mưa phùn, Máu thanh xuân nhuộm từng tấc đất, Nguyễn Thái Học lên đoạn đầu bình thản: “Chúng tôi đi, để người sau bước tiếp!”
I. Vu Lan sắp đến gió heo may Ngước nhìn trời cao dạ đắng cay Bóng từ đã bay về cõi tịnh Trăm năm hiện hữu cả đêm ngày
Mẹ đi cùng giọt sương tan Dẫu vô thường cũng ngỡ ngàng vô biên Mẹ về nơi cõi tịnh nhiên Bỏ lũ con cháu ưu phiền ngập tâm
Sài Gòn còn mãi trong tôi 50 năm dẫu xa rời cố hương Ngập lòng những vấn cùng vương Có bao giờ thôi nhớ thương Sài Gòn
Em đi theo bước chân mùa cũ Lá biếc thôi xanh cuối tháng năm Vườn vắng hoa tươi, bầy chim đỏ Cũng ra đi lặng lẽ âm thầm
Mời đọc bài thơ, xin bấm vào tựa đề Tưởng Chỉ Là Ký Ức Phân tích văn học Bài thơ văn xuôi “Tưởng Chỉ Là Ký Ức” là một bức tranh hoài niệm được kể bằng ngôn ngữ mềm mại, pha chút dí dỏm, chút đau đáu buồn của một người đàn ông hồi tưởng […]
50th – Sinh Nhật Tái Sinh Mừng sinh nhật sao đong đầy nước mắt 50 năm tưởng đã cạn khô rồi 50 năm kỷ niệm vẫn còn tươi Vết sẹo cũ lại nhức đau, mưng mủ
50 Năm “50 Năm Lìa Xa Quê” 50 Năm biệt xứ Ba phần tư đời người Từ xa vạn dặm trông vời Quê hương mờ khuất, nụ cười héo hon Mai nầy nếu vẫn sống còn Sẽ quay về khi nước non trở mình