Nhà trên rừng đón Tết Chung quanh chẳng có ai Sau lưng thì có bà cai Trước mặt laptop mỗi ngày như nhau
Thơ

Có những thứ học suốt đời không nhớ / Còn lời ru của mẹ có ai học bao giờ / Nếu đời người vẫn là chuỗi ngày thơ / Hạnh phúc chứa chan, thiên đường diễm ảo
nếu có mùa xuân đợi cuối đường đem bài thơ cũ ướp trầm hương (*) giấu trong cặp sách người em nhỏ ôm trước ngực hoa lúc đến trường
Khi cành khô lá trụi Cũng vừa lúc đông sang Cây sầu đông không thể có trái ngang Sao rụng rớt khi em vừa chạm ngõ
Tháng Giêng trời se lạnh Nghe lòng buồn nôn nao Niềm thương nhớ dạt dào Chốn cũ quê xưa bao giờ về!
Thu đi lá cũng vàng khô Riêng tôi đứng lại ngẩn ngơ với chiều Cả một đời xuôi ngược Đến lúc phải buông tay Chiếc lá trên dòng nước Bềnh bồng cùng mây bay
Nhóm bếp lửa mùa đông Để xua đi hơi lạnh Chung quanh đều hiu quạnh Và tôi ngồi bất động giữa một vùng ánh sáng lung linh
Đốt điếu thuốc để mong tìm hơi ấm Nhìn tro tàn rơi rớt xuống đời tôi Đã từ lâu em trở thành xa vắng Cuộc tình buồn rồi cũng sẽ phai phôi
thovanyenson.com và Yên Sơn chân thành cầu chúc quý thân hữu và độc giả một mùa Noel an bình và hạnh phúc bên những người thân yêu.