Tôi vẫn hát bài tình ca buồn bã Đợi đêm về đi vào mộng tìm em Tai thoảng nghe sóng xô bờ vội vã Dưới vầng trăng như khúc nhạc êm đềm
Tranh Thơ
Trăng lồng lộng trên cao Gió mơn man biển mặn Đêm chìm trong thinh lặng Chỉ nghe sóng dập dồn
Có những điều muốn viết / Ngần ngại sắp thành câu / Có những điều rất tiếc / Thao thức hoài canh thâu
ánh trăng thu soi rọi đêm se lạnh vô tình tôi cũng chờ để được hồi sinh mơ trở lại bến đò trăng năm cũ cuộc sống này đã cho tôi thừa đủ cả khổ đau lẫn hạnh phúc bao lần
I’m sitting here looking at the bottom of a glass of wine trying to find the memories of you the memories of the days when we were together
Một câu chuyện cổ tích trên cánh đồng hoa vàng. Một cuộc tình lãng mạn, nặng phần “Liêu trai chí dị”. Mời nghe Cô Hai Sài-Gòn đọc truyện
Nơi đây ngày lại qua ngày Buồn theo từng chiếc lá bay ngập ngừng Nơi đây gió thoảng hương rừng Nhớ nơi hò hẹn đã từng đi qua
Hôm qua có thằng bạn / Ghé qua nhà thăm chơi / Hai đứa ngồi nói chuyện đời / Quanh đi quẩn lại cũng thời đi bay
Nếu một mai thanh bình quay trở lại Tôi nhất định về tắm mát sông xưa Sẽ được đùa vui như ngày thơ dại Chạy nhảy tung tăng dưới mấy hàng dừa