Thơ Vui
ngày 11.04.25Thơ tôi rớt xuống từ trời
Trúng ai nấy chịu ơi người lạ quen
Không để tâm việc chê khen
Viết cho vui, chẳng bon chen sự đời
Có một người thường hay đọc thơ tôi
Cứ than thở sao mà xạo thế
Tôi nói với người, “Làm thơ là sáng chế,
vẽ rắn thành rồng có ai cấm cản mình đâu.”
Người nói với tôi, “Anh xạo dài lâu,
rủi trúng nhằm ai thiệt là oan uổng!”
Tôi mỉm cười bảo rằng, “Nếu có ai muốn
tin nhà thơ thì cứ việc… thử cho vui.
Thử thôi nghen, đừng làm thiệt… tội tui
Sợ đổ lỗi hồn thơ thành nhang khói.
Nhớ đó nghen để sau nầy đừng nói,
Tui lọc lừa, tui xạo sự… nhầm to!”
Làm thơ như chơi lego
Gỡ ra ráp vào hình dạng khác nhau
Đôi khi mắt mỏi tay đau
Ai đó càu nhàu cũng chẳng giúp chi./-
« Vô cùng thương tiếc Chinh Nguyên | TRANG NHÀ | Thơ vui tiếp theo » |