Buổi Thu Về

ngày 18.08.16

Buổi Thu Về


buổi thu về ngó mong ra cửa
thấy đời mình như chiếc lá vàng bay
lá nhẹ tênh, bồng bềnh theo ngọn gió heo may
ngập ngừng đôi lúc
rồi vụt rơi trên đầu ngọn cỏ

đã qua rồi những tháng ngày khốn khó
và tuổi đời cũng rượt đuổi sau lưng
một chút muộn phiền
lắm lúc bâng khuâng
khi tự hỏi mai sẽ về đâu nhỉ
bạn bè thì nhiều
đâu người tri kỷ
để sẻ chia tâm sự lúc giao mùa
không còn gì để được mất hơn thua
nỗi trống vắng cứ lượn lờ đây đó

lũ bướm dập dìu bên ngõ
trêu cợt mấy khóm cúc vàng
cúc chỉ vàng khi tiết thu sang
như hạnh phúc của anh do em nắm giữ
anh và em cứ quẩn quanh trên lối mòn quá khứ
nên mộng chưa tàn đã biệt dấu chân đau
biết không còn có được ngày sau
nên ngõ tối sương giăng
trăng buồn không nói
có khoảnh khắc tưởng em cao lời réo gọi
khi giật mình lại thao thức bâng khuâng

lại đến mùa trăng
trăng rất lạnh từ trời cao soi đêm quạnh quẽ
với tâm sự ngổn ngang
anh ngồi nghe tiếng dế
gọi đêm tàn
chờ trăng ngả về tây
tiếng gió xuyên qua cành lá đêm nay
nghe rất nhẹ như tiếng em thì thầm tâm sự
“em vẫn là em của mùa thu cũ
sao anh vô tình để trăng vỡ trên vai”
đâu thể nào đổ lỗi cho ai
khi hai đứa cứ quẩn quanh trên vùng quá khứ
gió gai lạnh nhớ đôi bàn tay ấp ủ
và nụ cười trong tiềm thức xôn xao

đã qua rồi những lận đận lao đao
ngồi tính lại thấy mình thua thiệt quá
nợ ai vay sao bắt mình phải trả
nhưng biết làm sao giữa những thăng trầm
cứ cho là có một chút từ tâm
trang trải hết trong những lần dằn vặt
hoa sẽ rữa khi không còn hương sắc
mộng sẽ tàn khi cầu sinh tử sau lưng

thôi hết bâng khuâng
thôi không ray rứt
“lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa Thu” (*)

Tháng 9/2015

(*) Đâu Phải Bởi Mùa Thu, sáng tác của Phú Quang

Dau-Phai-Boi-Mua-Thu


« TRANG NHÀ »