Sài Gòn Còn Mãi Trong Tôi

ngày 31.05.25


Sài Gòn còn mãi trong tôi
50 năm dẫu xa rời cố hương
Ngập lòng những vấn cùng vương
Có bao giờ thôi nhớ thương Sài Gòn

Bến Bạch Đằng, nắng chứa chan
Cùng em dạo bước khi tan học về
Ngồi Bô-Đa uống cà phê
Hoặc ngồi góc phố ăn chè hàng rong

Nhớ những lần đến Gia Long
Tiếng cười rộn rã, tiếng lòng reo vui
Đưa em xuống phố rong chơi
Chỉ được một lúc, “Về thôi Mẹ chờ”

Chợ Bến Thành có bao giờ
Bún Riêu, Cơm Tấm như chờ đợi ai
Khi Vườn Chuối, lúc Vườn Lài
Với bao kỷ niệm những ngày thanh xuân

Một trời kỷ niệm rưng rưng
Nhớ ơi là nhớ, nhớ từng lối quen
Nhớ lần tôi nói yêu em
Cái mặt thảng thốt bên thềm sân ga

Đó là lần tôi đi xa
Định về xin Mẹ đến nhà cầu hôn
Thế nhưng chinh chiến dập dồn
Cho tôi chia biệt Sài Gòn dấu yêu

Em một ngả, tôi một nơi
Thương em đã sống một đời éo le
Trùng dương núi chắn mây che
Quê hương mờ khuất, đường về phôi phai

Bây giờ tóc bạc như mây
Ngồi ôn lại những tháng ngày đã qua
Ở riêng một góc trời xa
Sài Gòn Hòn Ngọc mãi là… Viễn Đông.

Sài Gòn bao nỗi chờ mong
Sài Gòn in đậm mãi trong tim người
Cánh chim bạt gió cuối trời
Thương Sài Gòn – thương một thời đã qua…

Tháng 5/2025


« TRANG NHÀ »