Xin trả cho tôi màu nắng lụa vàng / Xin trả cho tôi đường lá me bay / Xin trả cho tôi Saigòn ngày cũ / Xin trả cho tôi! Xin trả cho tôi
Thơ
Mùa trăng trở lại sáng ngời / Khuôn trăng đầy đặn cuối trời gọi tên / Trăng về anh lại nhớ em / Nhớ như men rượu làm mềm châu thân
Bài thơ người gửi cho tôi Đọc xong dõi mắt cuối trời thẳm xa * * * Tôi biết người chờ đợi Mong được gặp lại nhau Người ơi gặp lại thêm đau Bởi không thể nối hai đầu nghiệt oan
…với nhà văn Vũ Thị Thiên Thư Lâu rồi không thấy em đâu Đi chơi đến nỗi dãi dầu nắng mưa Mải mê tìm bóng hình xưa Để quên trăng lạnh sao thưa cuối trời
Năm nay dường như thu quên về Thời tiết như hè dài lê thê Dù vậy trăng thu vẫn lấp lánh Vẫn nhớ người biền biệt bên tê
Cả gia đình dùng cơm trưa xong thì đã đến giờ thằng út và bạn gái của nó phải lên phi trường về lại Los Angeles. Nó trùng trình mãi rồi cũng phải nói lời chia tay, hối hả lên xe nhờ tôi đưa đến phi trường.
Việc trần thế trả cho trần thế / Khóc với cười một nghĩa như nhau / Trộn chung hạnh phúc niềm đau / Bon chen thế sự trả vào trầm luân
Em lớn lên sau một chín bảy lăm Trong khi tôi đã dạn dày sương gió Quê hương của chúng ta dẫu vẫn còn đó Nhưng đang bị xéo giày bởi một lũ u mê
Chào Tháng Mười em nhé Thời gian như thoi đưa Bên đời sớm nắng chiều mưa Cứ vui vẻ sống cho vừa lòng nhau