Thơ
không gian tĩnh lặng chiều nay / sương thu lất phất, lá bay muôn chiều
Hãy xếp lại những muộn phiền ngày tháng / Hãy tạm quên những tất bật đời người / Hãy tươi vui gìn giữ lấy nụ cười / Đừng để làn môi héo khô, màu son nhạt
Sáng hôm nay đứng ngoài vườn / Ngó hoa cúc nở cũng vương vấn lòng / Thu tàn rồi lại sang đông / Hai đầu nỗi nhớ cứ mong nhớ hoài
Tôi nói với em sẽ về thăm biển / Khi trăng đầy, mùa thu chín năm nay / Vui biết bao khi tay nắm bàn tay / Chạy trên cát trong một chiều biển vắng
Xuân đã về là già thêm một tuổi Tuổi bây giờ bóng xế ngả đầu non Xuân trong ta bao lâu nữa sẽ tàn Ngày qua vội, cuộc đời qua cũng vội.
Hôm nay sóng dậy trong lòng Như cơn nước lũ ngược dòng sông Thu Bên ngoài gió gọi vi vu Trong lòng đoài đoạn ngục tù con tim
đêm về lòng bão nổi nhớ người đến xót xa dẫu tuổi đời cằn cỗi cho người lẫn cho ta
Bóng trăng vẫn long lanh bên song cửa Nhưng nỗi buồn che lấp cả trời mơ Sao vẫn bâng khuâng đoài đoạn trong thơ Đêm trở giấc ngậm ngùi nhìn trăng tỏ Bao lần dặn lòng cố mà buông bỏ Sao tiếng thở dài nặng trĩu trong tâm. Belated happy 😘🎉🌹
Một lần nghe em nói với tôi, Có những mối tình không tên tuổi Vẫn lặng lẽ nằm yên Gần gụi như nhịp thở con tim Đọng lại trong ta âm vang sâu lắng Dù không gian nọ, khoảng cách kia có khác nhau, dài ngắn Nhưng có nghĩa gì… chỉ là tên gọi mà […]
