Tháng tư này bạn về thăm quê nhà / Cho tôi gửi theo một bình nước mắt / Tưới lên trên mấy mộ phần hiu hắt / Của bạn bè gục ngã ngày cuối tháng tư
Thơ
Chiều trên đồi tây nhìn ra phố biển Hoa dại vàng ươm, thảm cỏ xanh rì Có gã mơ màng níu lấy cành si Nàng vẫn biết nhưng cứ vờ đàn hát
Đêm trễ giấc, mộng quanh về lối cũ / Dòng sông xưa cạn nước vắng con đò / Chạy quanh tìm chút ngà ngọc tuổi thơ / Nghe não nuột như hàng dương trụi lá
Chiều Kingwood hơi thu qua lành lạnh / Chút ráng chiều rực sáng cả chân mây / Dõi mắt nhìn theo từng cánh chim bay / Mờ nhân ảnh, hoàng hôn đầy trong mắt
Tại Sao Anh Yêu Em Dẫu chưa bao giờ anh gặp em Chưa một lần hôn đôi môi mềm Chưa từng chạm đến làn da trắng Má tựa vai kề tim sát tim
Em về Phố Lạ Đèn Khuya (*) Mây che núi chắn cách chia muôn trùng Bao giờ lại được trùng phùng Để anh nói chuyện thuỷ chung một lần Để anh tỏ rõ ân cần Như đang dệt mộng bằng vần thơ yêu
Vĩnh Biệt Thiên Nga Viết thay Phan Xuân Sinh trăng trối với vợ (Thiên Nga là nhũ danh của chị Phan Xuân Sinh) Ta cùng em Đứng Dưới Trời Đổ Nát (*) Cùng với em nâng Chén Rượu Mời Người (*) Cùng chung sức Bơi Trên Dòng Nước Ngược (*) Sá chi đâu Khi Tình […]
nhủ lòng thôi hết quắt quay
ngày đi quạnh quẽ, bóng mây lưng đồi
cứ là con nước êm trôi
mặc cho thế sự, dòng đời trầm luân