NHỚ… MÙA TRĂNG

ngày 14.11.24


Mùa trăng trở lại sáng ngời
Khuôn trăng đầy đặn cuối trời gọi tên
Trăng về anh lại nhớ em
Nhớ như men rượu làm mềm châu thân

Nhớ mái tóc phủ ngực trần
Làn da mát rượi, trắng ngần … chiều xưa
Nhớ lần trời đổ cơn mưa
Buổi chiều ly biệt khi mùa chớm đông

Hỏi em có nhớ anh không
Mà sao anh thấy trong lòng nôn nao
Nhớ hoài chẳng biết làm sao
Tương tư suối tóc cuộn vào cơn mơ

Mình yêu nhau tự bao giờ
Mà con tim vẫn bất ngờ, bâng khuâng
Tự nhiên thương nhớ người dưng
Phải chăng tiền kiếp mình từng yêu nhau


« TRANG NHÀ »