Lời Chúc…
ngày 14.07.14Hắn đọc cái câu “Chúc Hắn đêm nay ngủ ngon … không trằn trọc nữa”, rồi đọc bài thơ, đọc từng câu, từng đoạn…. lật nghiêng lật ngữa từng chữ để xem chỗ nào có thể làm cho hắn đêm nay ngủ ngon?! Hổng biết Nó có biết là “đừng trằn trọc nữa” càng làm cho hắn càng trằn trọc?
Đang chập chờn trong giấc mộng thiệt là kỳ thú thì chuông đồng hồ báo thức reo vang làm hắn giật mình! Hắn lầu bầu ao ước “phải chi hôm nay là ngày thứ Bảy!” Nói thế nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn ngồi dậy vươn vai uể oải mệt nhừ đi đánh răng, rửa mặt . Dường như không có một buổi sáng nào mà hắn không có trong đầu cái câu than vản “lại một ngày như mọi ngày!”
Bây giờ hắn ngồi đây lại mở email ra đọc đi đọc lại cái bài thơ Nó viết tặng tối qua. Lại đọc lại nghiệm để cố thấy cái điều “đừng trằn trọc nữa” ở đâu. Ờ mà hắn không hiểu “dăm câu dặm hỏi” có nghĩa là gì! Hay là Nó muốn viết “dăm câu thăm hỏi”. Lại “thơ đứt quảng”?! Thơ đứt quảng có nghĩa là không tròn ý… dấy ý bên trong từng đoạn, hay là từ ý này chạy xộc qua ý kia, hay là đọc và suy nghĩ đứt hơi, hay là vừa làm thơ vừa thở như… chạy lên giốc!
Hắn viết tới đây thì khách hàng gọi làm đứt ngang tư tưởng của hắn! Bây giờ thì hắn viết gửi cho Nó mấy câu thơ hồi âm:
Âm thầm đếm giọt mưa rơi
Ơn lời thăm hỏi, cảm lời yêu thương
Dù cho ngôn ngữ qua đường
Nhưng lòng cũng thấy vấn vương, bồi hồi
Bâng khuâng lúc đứng khi ngồi
Nhớ đôi mắt nghịch, nhớ đôi môi cười
Âm thầm đếm giọt mưa rơi
Thấy bong bóng vỡ nhớ người xót xa!
2001
« Lạc Lõng | TRANG NHÀ | Khung Trời Nhỏ » |