Gọi Nhớ

ngày 5.07.12


đêm qua khó ngủ chiêm bao lạ:
thấy dáng em buồn như bể dâu
tóc trắng bờ vai ngày nắng hạ
đôi mắt u hoài ngập niềm đau

nhìn ta không nói, thời gian đọng
bỗng chốc xuân thời mọc cánh chim
nước mắt rơi, bờ vai rung động
em nhạt nhoà dần theo bóng đêm

lạc giọng, chạy theo tay vẫy gọi
mờ mịt chân mây cuối lối mòn
ta như gã tiều phu già cỗi
ngậm ngãi tìm trầm chốn thâm sơn

tỉnh giấc chiêm bao, chăn gối lạnh
vang vọng tâm tư một quãng đời
sầu lên đỉnh núi, sầu cô quạnh
tình xuống vực sâu, tình chơi vơi

người xa xa tận trong niềm nhớ
côi cút mình ta giữa chợ đời
gió cuốn mây bay ngày lưỡng lự
mải miết niềm đau gọi giọt sầu

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »