Xuôi theo dòng đời

ngày 27.02.24


nhủ lòng thôi hết quắt quay
ngày đi quạnh quẽ, bóng mây lưng đồi
cứ như con nước đầy vơi
mặc cho thế sự, dòng đời trầm luân

* * *

bước xuống dốc, đời nghiêng về vũng tối
quay đầu nhìn… bao kỷ niệm mờ xa
chậm bước săm soi thật kỹ trong ta
nghe trống lốc một linh hồn vàng vọt

đã nếm hết mùi chua cay mặn nhạt
tiếc chi đâu, chỉ là tiếng thở dài
nắng rất vàng chiều cũng đã dần phai
cây lá xôn xao ngại ngần bóng tối

kìa sương bạc đã giăng mờ khắp lối
nỗi cô đơn nhỏ từng giọt đầu cành
mới vừa đây hoa bướm vẫn vây quanh
trong thoáng chốc chim đã quay về núi

muốn ngồi lại nhưng không nơi nương tựa
còn thời gian cứ đùn đẩy bước chân
trong mơ hồ nghe nuối tiếc phân vân
đứng không được, bước đi đầy khập khểnh

bước xuống dốc xuôi chiều cùng số mệnh
đường bao nhiêu xa ai biết chăng ai
ranh giới nào chia hiện tại tương lai
khi bóng hoàng hôn ngập ngừng nghiêng xuống

Cuối tháng 2/2024


« TRANG NHÀ »