CHIA SẺ

ngày 2.09.11


Từ những nỗi nhọc nhằn đời sống
Bật tiếng kêu thảng thốt trong đêm
Từ nuối tiếc một đời bay bổng
Thành nỗi buồn khắc khoải trong tim

Ta lặng ngắm nước xuôi về biển
Trong miên man nghĩ đến cuộc đời
Một chiếc lá gió đùa mặt sóng
Thân phận người nào khác ai ơi

Em nghe chăng chiều đi êm ả
Giữa mênh mông chú nhạn lạc bầy
Em nào biết cảnh đời nghiệt ngã
Sau luân hồi ta vẫn còn đây

Tiếng thảng thốt và niềm khắc khoải
Đã xanh rêu như phiến đá sầu
Chiều đã xuống sương giăng khắp lối
Chim lạc bầy mỏi cánh về đâu

Tựa vai nhau cùng chia khổ nạn
Chia với nhau hạnh phúc bất ngờ
Bao mất mát dọc đường tao loạn
Cũng cầm bằng quá một cơn mơ

Đầu tháng 9/2011


« TRANG NHÀ »