MỘT PHÚT YẾU LÒNG

ngày 16.06.16


Tôi giận tôi vì tâm hồn yếu đuối
Nói ra điều cần giữ kín trong tim
Tôi hứa ngày rồi lại hứa ban đêm
Nhưng khi gặp lại quên ngay… khổ quá

Tôi giận ông trời chơi trò nghiệt ngã
Tôi đã một đường, người cũng về riêng
Giận ông tơ bà nguyệt quá đảo điên
Thắt buộc chi cho đời tôi khốn khổ

Tôi giận người ta lần đầu hạnh ngộ
Cứ nói cười duyên dáng, nét thanh tao
Mềm như tơ từng bước nhảy khít khao
Tóc như suối quấn hồn tôi luân vũ

Tôi trách người ta mất luôn tự chủ
Nghe làm chi lời tôi nói vu vơ
Thương làm chi chỉ là mộng với mơ
Như đêm xuống trăng lên, mưa rồi nắng

Tôi giận tôi những đêm khuya thanh vắng
Hay mất ngủ vì cứ nhớ người ta
Nhớ cái gì, nhớ ray rứt, xót xa
Dù đã biết sẽ không về chung lối

Tôi ngồi thừ người, ngẩn ngơ, bối rối
Tôi giận mình vì đã lậm quá sâu
Cuộc tình này chưa biết sẽ về đâu
Mà đã thấy cuối đường đầy bóng tối

Đáng lẽ tôi phịa ra lời hối lỗi
Lại nói điều hằng cất giấu trong tim
Nói ra rồi ngày một rắc rối thêm
Giận ơi giận, biết làm sao đây nhỉ

12.08.2005


« TRANG NHÀ »