Đứng Giữa Rừng Thu
ngày 11.12.25
sáng trọng thu, rừng ngập tràn hơi lạnh
tôi với tôi, thơ thẩn dạo loanh quanh
rừng với tôi đều đã vắng màu xanh
tôi chậm bước, rừng nằm im chờ đợi
rừng khô lá và tôi không còn mới
chỉ khác… rừng vẫn còn có tương lai
riêng thân tôi không chắc có ngày mai
mà muốn quay lại… chắc là không thể
tâm muốn thảnh thơi quả là không dễ
lòng muốn bình an thật khó vô cùng
dẫu biết rằng chỉ là cõi tạm dung
mà gió chướng chừng nghe tê tái quá
cơn gió lộng qua rừng thu vàng úa
lá thu mưa giăng kín cả không gian
trong lòng tôi chút xao xuyến, bàng hoàng
xót thân phận đã là mùa thu chín
cuộc trần ai vốn đã là vô định
lâu hay mau cũng sẽ trở về thôi
đến rồi đi cũng sáu nẻo luân hồi (*)
và ngày tháng không bao giờ đứng lại
một chiếc lá rơi trên vai ngần ngại
nghe trên cành đang bàn chuyện hợp tan
đã qua rồi những nghiệt ngã, gian nan
giờ là lúc mỉm cười cùng định mệnh
thân tứ đại (**) ai không già, không bệnh
buồn vui chi cũng số phận con người
xin cho tôi giữ mãi được nụ cười
để tiếp tục hành trang về bến giác
giữa tháng 12/2018
————–
(*) 6 nẻo luân hồi: Cõi trời. Cõi thần. Cõi người. Cõi súc sinh. Cõi ngạ quỷ. Cõi địa ngục.
(**) Thân Tứ Đại: bốn yếu tố đất, nước, gió, lửa. Bốn yếu tố này có mặt khắp nơi, nên gọi là “đại”, có nghĩa là lớn. Gọi là bốn yếu tố lớn vì nó là vật chất có mặt rộng khắp. Vật chất này ở thân người thì gọi là thân tứ đại.
Standing in the Autumn Woods
In autumn’s light, the forest chills the air
I walk alone — my thoughts drift everywhere
Green shades have gone from both the woods and me
I slow my steps — the forest waits silently
Its leaves have dried, and I have grown old
Yet the woods still hold a future to unfold
As for myself, tomorrow seems unsure
To turn back time… I know there is no cure
To calm the mind — how difficult to find
To rest the heart takes more than will and mind
Though life is but a fleeting, borrowed stay
A harsh wind blows — and aches won’t fade away
The restless wind sweeps through these autumn trees
The falling leaves rain gold upon the breeze
A sudden tremor echoes in my chest
I feel my fate — a ripened fall at best
This world of dust holds no clear guarantee
Sooner or later — home to all we’ll be
We come, we go — through six realms we must roam (*)
And time moves on, never pausing its home
A single leaf falls lightly on my sleeve
As if the branch says, “Gather, then we leave.”
All bitterness and trials have passed away
Now is the time to smile at fate’s display
This mortal frame (**) must age and fade in turn.
For joy and grief are lessons we must learn
Grant me a smile I may forever keep
To guide my steps — toward wisdom, vast and deep.
Mid-December, 2018
Reflections beneath the autumn sky…
——-
(*) The Six Realms of Rebirth in Buddhist teaching:
Heaven — Asura — Human — Animal — Hungry Ghost — Hell
(**) These four elements are found everywhere in the universe, which is why they are called “đại”, meaning great or vast.
They are called the four great elements because they represent forms of matter that exist throughout all realms.When these four types of matter come together within the human person, we call it the “body of four great elements” — Thân Tứ Đại.
| « 6. TRƯỜNG CA NGƯỜI EM MẠN BẮC | TRANG NHÀ |
