Gặp Người Dĩ Vãng

ngày 3.08.10


“Hai mươi năm sau,
Tình cờ đất khách gặp nhau”
Tuy hai mái đầu chưa bạc
Nhưng tâm tư của mỗi người
đã trải qua nhiều thăng trầm, đỗ nát
(từ lũ cộng về cưỡng chiếm quê hương).

Mình gặp nhau nơi tha phương
Vào buổi chiều nắng nhạt
Sao trong tôi một nỗi buồn man mác
(hỏi tại sao thì không biết trả lời)
Bởi vì con tim vẫn muôn đời
Có những lý lẻ nằm ngoài vòng kiểm soát

Đây buổi chiều nắng nhạt
Giữa phố phường xa lạ bước chân
Đang đi tìm một người bạn lâu năm
(mà trong dĩ vãng vẫn trách mình sao khờ dại)
Dù biết rằng bây giờ hai đứa
Đều có hạnh phúc riêng
Và bổn phận ngập đầu
Nhưng kỷ niệm xưa vẫn rực rỡ muôn màu
Lôi cuốn bước chân đi quanh dĩ vãng

Buổi chiều Nam Cali
Mây trời bay lãng đãng
Chậm bước chân để bình thản với chiều
Tôi nghĩ:
Chắc em vẫn còn nhiều nét yêu kiều
Như ngày xưa còn bé
Và tôi sẽ làm ra vẻ
Như một cuộc gặp gỡ tự nhiên

Bước vào tiệm gặp em
Trong nỗi vui buồn rộn rã
Rồi một vòng tay ôm vội vã
Buông nhau rồi lại tiếc nuối vu vơ

Kìa kỷ niệm ngày thơ
Tranh nhau về cuồng loạn
Dù gì cũng chỉ là tình bạn
Mà sao lòng lại chua xót, bâng khuâng

Tôi nhìn em rưng rưng
Trong lòng trăm nghìn mối
Ôi thời gian quả có nhiều thay đổi
Nên các vàng xưa…
Giờ chỉ còn là những kỷ niệm mơ hồ

Viết tặng em bài thơ
Mừng ngày mình gặp lại
Nói tất cả em nghe mà không ngần ngại
Không như ngày xưa…
Thôi xưa quá xưa rồi!!!

Los Angles 051990

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »