Xuân đã về / Tôi lặng ngắm xuân sang / Trong đớn đau, chua xót / Đón giao thừa bằng lưng tròng nước mắ
Mục lục của January, 2011

2. phải, những mùa xuân xưa yêu dấu còn đâu nữa. Càng tiếc nuối, càng xót thương thì càng thấy cay đắng, ngậm ngùi. Tuổi đời càng ngày càng chồng chất còn có bao nhiêu người mong mỏi để được thấy mai vàng pháo đỏ như ngày xưa.
Cứ nghĩ về thơ nhớ về em / Hồn thơ quanh quẩn suốt ngày đêm / Sáng chen xa lộ, trưa ngưng việc / Chiều ngã hoàng hôn, trăng nửa đêm
Lá rụng hết, cành khô trơ trụi / Trọng đông rồi cây cỏ lạnh run / Đất trời buồn, mưa bụi rưng rưng / Khiến nỗi nhớ chập chùng trên nỗi nhớ
Tôi nhất định phen này lên làm chú / Nhất định một điều “cô bé” mà thôi / Nhất định vui buồn cũng chỉ giỡn chơi / Không chia sẻ, không vấn vương gì hết
Thuở ấy nhìn em mắt thoáng sầu / Anh về thao thức suốt canh thâu / Từng cơn mưa đỗ chiều ven biển / Cuống quýt triều dâng sóng bạc đầu