Giấc Mơ Thu

ngày 16.11.15


Cúc mùa này rất muộn
Đã giữa thu nhưng vừa nở đêm qua
Cành lá tong teo
Lốm đốm những nụ hoa
Cúi rạp xuống khi gió mùa thổi mạnh

Đốt điếu thuốc
Đứng giữa sân hòa mình cùng cơn lạnh
Như rất thèm sau những tháng ngày nóng bức vừa đi
Thường thường
Đâu có ai vui mừng trước những biệt ly
Nhưng mùa hạ đi qua
Chắc không có người lưu luyến

Lòng chạnh nghĩ
Đất nước mình đã qua một thời chinh chiến
Nhưng hơi thu vẫn còn mãi đâu đâu
Dân tộc mình vẫn lắm cuộc bể dâu
Chưa diệt được bọn tham tàn
Họa xâm lăng đã trờ tới
Rượu thô lậu
Bao nhiêu chiếc bình cũng không còn mới
Vẫn lập lòe buôn bán mị tà
Hàng triệu người trong nước
Đã có dịp kinh qua
Rất cay đắng
Chưa biết làm sao đổ bỏ
Vậy mà có mấy chục người hải ngoại
Tự xưng trí thức
Ký tên vào “Thư Ngỏ”
Van xin bọn tà quyền
“Cứ buôn bán nhưng xin hãy nhẹ tay”

Trí thức ơi!
Các ông bà đang tỉnh hay đang say
Hay vì học nhiều quá đâm ra ngớ ngẩn
Khoan hãy nói chuyện xa xăm trong thế giới Cộng Sản
Nhìn lũ vô thần
Ở đất nước mình
Hơn bảy chục năm qua
Dù lão tặc Hồ Chí Minh học mót của Nga Hoa
Nhưng xảo quyệt, tham tàn không thua gì quỷ đỏ
Nào… Cải Cách Ruộng Đất
Chính Sách Sửa Sai
Nhân Văn Giai Phẩm
Học Tập Cải Tạo… này này, nọ nọ
Còn rành rành màu mực chưa phai
Các ông các bà ơi thôi chớ đùa dai
Đại diện cho ai mà phường tuồng to tiếng

Có đất nước nào
Hơn 36 năm không chinh chiến
Tài nguyên dồi dào
Dân tộc thông minh, mẫn cán
Mà vẫn đói nghèo, tụt hậu như đất nước Việt Nam
Ôi đáng sợ lòng gian tham
Bán đất tổ, dời biên
Sang nhượng biển đảo
Ôi đáng lo những âm mưu bất hảo
Vì muốn vinh thân phì gia
Nhẫn tâm làm thái thú giặc Tàu
Tai họa này biết sẽ còn bao lâu
Khi nào anh linh của Liệt Tổ Liệt Tông nhập vào hồn tuổi trẻ

Nắng hạ chang chang
Thôi chào mi nhé
Mong đừng kéo dài mãi sang thu
Gió lạnh từng cơn trên cành lá vi vu
Đốt điếu thuốc
Kéo cao cổ áo
Lang thang bước chân đi dạo
Nghe thông reo mừng đón nắng vàng
Tự hỏi mình bao giờ hết lang thang
Bao giờ được tự do trở về nơi chôn nhau cắt rốn
Bao giờ nữa
Đất nước hết cơn nguy khốn
Dân tộc mình mạnh bước vươn lên

Đường vào nhà trồng cúc hai bên
Dù gầy guộc nhưng cuối cùng đã nở
Nỗi trống vắng hòa theo từng hơi thở
Nghe trong lòng dội từng bước chân khua

Trọng Thu 2011


« TRANG NHÀ »