Thư Gửi Người Ở Lại

ngày 19.11.10


Rượu như không đủ mạnh
Khói thuốc đốt vàng tay
Nhớ đến ai, nhớ ray rứt đắng cay
Ôn chuyện cũ mà lòng xót xa vỡ lỡ

Ngày xưa
Khi tình yêu như nụ hồng vừa mới nở
Ta tung tăng như hoa bướm buổi ban mai
Yêu trời cao
Yêu đất rộng, đường dài
Yêu cuống quýt ở những lần đưa đón
Em thường bảo:
“Mai này nếu duyên tình không trọn
Em thà làm mây bay khắp bốn phương trời
Làm cỏ cây vô thức
Làm hoa không sắc hương
Để trọn tình, trọn nghĩa yêu thương”

Nhưng bây giờ còn gì nữa đâu em
Ngoài một mớ thương yêu em để lại
Ngoài một chồng thư cũ đủ màu tem
Một tấm hình son trẻ rũ tóc mềm
Có đôi mắt như nhìn thật sâu vào kỷ niệm

Và em ơi
Những bài thơ dang dở anh đành để quên
Bỡi hồn người lịm chết
Lạc hồn hoang
Những đêm khuya trong giấc ngủ mơ màng
Miệng lắp bắp gọi tên em thắm thiết
Những cơn buồn dâng lên ngàn nuối tiếc
Anh trở mình nghe xa xót miên man

Thôi trả lại thời gian
Ngày chúng mình quen biết
Giữ làm gì khi mỗi đứa mỗi nơi
Duyên kiếp đôi ta chia cách bởi cuộc đời
Thế là hết
Anh trở về với cảnh đời cô đơn
Xin náu nương trong kiếp sống tủi hờn

Nếu còn sống
Xin em hãy vì anh mà làm lại
Đừng làm mây lang thang khắp bốn phương
Đừng làm cỏ cây vô thức
Đừng làm hoa không sắc hương
Vì kể như em đã trọn tình, trọn nghĩa yêu thương

California 02.1978


« TRANG NHÀ »