LỤC BÁT MỘT NGÀY THU

ngày 18.08.11


Rừng thu đứng lặng bên đồi
Nghiêng che bóng nguyệt lưng trời. Dửng dưng
Lòng ta tẻ nhạt, bâng khuâng
Như con nhạn lẻ cuối tầng mây xa

Buồn trông năm tháng đi qua
Thấy đời như một sân ga vắng tàu
Trăng tà bóng nhạn về đâu
Nghe trong ta nặng nỗi sầu tha hương

Đêm tàn lối cỏ mờ sương
Hàng cây đứng lặng bên đường đợi ai
Cuộc tình rồi cũng phôi phai
Khi chăn gối lạnh đêm dài trở trăn

Sáng rừng sương bạc giăng giăng
Gió reo khánh nhạc, loanh quanh lối mòn
Đầu cành chim chóc véo von
Mà trong ta vẫn héo hon, trĩu buồn

Lá vàng gọi gió mưa tuôn
Trải vàng thảm cỏ sau vườn đơm thu
Gió vờn thông hát vi vu
Trưa nghiêng bóng ngã bên bờ suối trong

Trước thềm hoa cúc đầy bông
Điểm tô thu thắm đứng hong nắng chiều
Đó đây im vắng tịch liêu
Ngày đi lặng lẽ ít nhiều hư hao

112010


« TRANG NHÀ »