Hạt Cát Sa Mạc
ngày 3.05.10Người yêu ơi
Ta mang giấc mộng đời
Ngày ấy phố phường còn say ngủ
Ta âm thầm đường thiên lý ra đi
Người yêu ơi
Đừng để lệ sầu bi
Bởi đời ta như con thuyền không bến
Xuôi ngược muôn đời về suối lãng du
Ngựời yêu ơi
Đất nước còn hận thù
Tình người ta mang vào lửa đạn
Vì tình người vô cùng sáng lạn
Hay khởi điểm mịt mù
Cho ta lạc lối trần gian
Người yêu ơi
Đây một dòng sông hoang
Chảy muôn đời trôi về vô nghĩa
Tình chúng mình cho dù thấm thía
Nếu mai ta chết rồi
Thì thôi
Quên bỏ cuộc đời
Cũng chỉ là vô nghĩa với dòng sông,
Với trần gian,
Với tình hoang
Nếu ngao ngán cuộc đời
Kiếp sau khi sinh ra xin em đừng khóc nữa
Hãy cố cười lên
Biết đâu đời lại chẳng tươi
Tình lại chẳng vui
Dòng sông cũng sẽ không còn vô nghĩa
Khói lửa hận thù sẽ được dập tắt
Và người yêu ơi
Tình sẽ ngát hương nồng.
1980
(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)
« Hai Mươi Tám Năm Biệt Xứ | TRANG NHÀ | Chốn Cũ » |