CÓ PHẢI TIỀN CĂN

ngày 6.04.11


Ai biết trước chuyện ngày mai mà tính
Ai không buồn từ đổ vỡ đau thương
Ai không tiếc thời thanh xuân, nghiệp lính
Bỗng oan khiên làm gãy cánh nửa đường

Và từ đó thu mình trong ốc đảo
Cuộc đời này tôi khách lạ băn khoăn
Ai đoán được những bất ngờ giông bão
Cũng chỉ là định mệnh với tiền căn

Bến sông nhỏ chỉ riêng mình mơ mộng
Riêng cô đơn từ một cuộc chia ly
Em đã đến từ muôn trùng biển động
Khi ra về để lại một tình si

Biết ảo ảnh nhưng sao không ngừng kịp
Đường song song đâu có gặp bao giờ
Thế mà vẫn cứ cúi đầu nhắm mắt
Bước mơ hồ rối loạn một nùi tơ

Từng nhịp thở mang theo niềm nhung nhớ
Em như theo dòng máu chạy về tim
Và như thế mặc mưa giăng lá đổ
Cứ xót xa, cứ mòn mỏi trông tìm

19112010


« TRANG NHÀ »