Hội Ảnh Houston Triển Lãm

ngày 12.01.23


Trưa Chủ Nhật, 8/1/2023, tôi được anh Trần Đào Khôi, thành viên của Hội Ảnh Nghệ Thuật Houston mời đi xem buổi triển lãm Ảnh Nghệ Thuật tại Hongkong Mall trên đường Bellaire Blvd. trong khu thương mại sầm uất nhất của Cộng Đồng Việt Nam Houston.

Hội Ảnh Nghệ Thuật triển lãm trong 3 ngày liên tiếp và hôm nay là ngày thứ hai. Rất may mấy hôm nay ở Houston mưa thuận gió hoà, trời xanh cao vút với một chút hơi lạnh chỉ đủ làm cho các người đẹp kéo cao cổ áo lên một chút để làm duyên.

Khu triển lãm là một hành lang rộng lớn, phía tây cuối Mall. Khi tôi vừa bước qua ngưỡng cửa của Mall, tôi bị choán ngợp ngay bởi những bức ảnh muôn sắc muôn màu, vô cùng đa dạng, vô cùng đặc sắc. Khách xem rất đông. Hèn gì tìm chỗ đậu xe quá khó mặc dù khu đậu xe của HongKong Mall thường ngày rộng rãi, mênh mông.

Đang mải mê nhìn ngắm thì được anh Khôi tiến đến nồng nàn chào đón. Anh đưa đi giới thiệu với anh chị em trong Ban Tổ Chức (BTC), giới thiệu mấy cánh trưng bày ảnh, xong đưa cho tôi một cây viết và một mẫu giấy có ghi tên của buổi triển lãm. Trên mẫu giấy có 5 ô trống đánh số 1, 2, 3, 4, 5 để người thưởng ngoạn có thể chọn lựa 5 bức ảnh ưng ý nhất, rồi anh chỉ một thùng có khe hở để bỏ phiếu chấm điểm sau khi xong việc chọn lựa.

Sau khi chào hỏi các anh chị trong BTC, tôi cầm tờ giấy đi ngẩn ngơ ngắm ngắm nhìn nhìn. Gặp anh Trúc Lập với nụ cười bao giờ cũng tươi, anh em chào hỏi nhau. Anh Lập có dẫn tôi đi quanh, giới thiệu một số tác phẩm của những người tôi quen biết. Thật tình tôi ngỡ ngàng. Không ngờ mấy nàng điệu của Góc Nhỏ Sân Trường (GNST) cũng là những Nhiếp Ảnh Gia (NAG) tài năng với rất nhiều bức ảnh tuyệt vời trong đó có thấy hình mấy nàng điệu nheo một mắt ngó tôi nữa. Có lẽ thấy tôi mê mải ngắm nhìn nên anh Lập đã left me alone, một mình cô đơn với cây viết và tờ giấy.

Với tầm nhìn của “nhíp-ảnh-da-cellphone-tôi” thì chắc là không đủ trình độ để thẩm định; cho nên tôi cứ cầm mẩu giấy đi quanh quẩn một vòng. Trời ơi tấm ảnh nào cũng có hồn, cũng đẹp tuyệt vời biết chọn tấm nào. Trong hàng trăm bức ảnh trưng bày của rất nhiều tác giả mà trong số tác giả tôi đã may mắn quen biết. Nhưng tôi nhất định không để bị ảnh hưởng trong sự chọn lựa “công chính” của tôi. Tôi tiếp tục dạo quanh, đứng đủ xa để cặp mắt mơ huyền của tôi không thấy tên tác giả mà chỉ thấy rõ ảnh. Rất khó để chọn lựa. Nếu để tôi chọn lựa, có lẽ tôi chọn tất cả đều hạng nhất.

Sau cùng, tôi quyết định chọn lựa theo cách riêng của tôi là chọn những tấm hình với những màu sắc và dáng vẻ tự nhiên. Có nghĩa là bức ảnh phải hoàn toàn tự nhiên từ ý nghĩa cho tới màu sắc; không dùng tài sáng tạo, không thêm bớt màu sắc, không mất nhiều thì giờ cấu tạo hình thành mà vẫn bắt mắt ngay cho những người thưởng lãm.

Khi tôi nghĩ là đã mãn nhãn, xong nhiệm vụ, đem mẫu giấy “giơ cao bỏ vào thùng phiếu”. Xong việc ngó qua trên bàn thấy một tập sách đồ sộ, giở thử vài trang toàn hình với ảnh màu sắc rực rỡ. Có lẽ thấy tôi xuýt xoa lật từng trang, anh Khôi bèn ngỏ ý tặng tôi một tập. OMG! Tặng! Một tập ảnh màu với khổ giấy 10 x 11 in trên giấy cứng, bóng loáng. Tôi thật tình bối rối vì giá trị của tập ảnh. Anh Khôi nói thêm cho tôi yên tâm là quà tặng đặc biệt của Hội, tôi chỉ cần viết tặng một bài thơ. (Haha! Chuyện gì chứ mần thơ thì a piece of cake.) Đã vậy còn được anh Khôi nhờ NAG Huỳnh Ngọc Sơn đề tặng. Thật hãnh diện vô cùng. Cám ơn anh Huỳnh Ngọc Sơn, anh Khôi và các anh chị khác đang có mặt với nụ cười rạng rỡ, thân tình.

Sau khi chụp vài tấm hình lưu niệm với mấy anh chị em, tôi đành lưu luyến chào tạm biệt vì còn phải “chạy show” mà trong lòng phơi phới niềm vui với tập ảnh giá trị trên tay.

Khi ngồi xuống tính viết một bài thơ như đã hứa nhưng sao cái đầu đặc quánh, không biết bắt đầu từ đâu. Đang… nhìn trời hiu quạnh thì nhận được tin nhắn của anh Huỳnh Trúc Lập trên phone. Đó là tấm hình chụp kết quả bình chọn của những quan khách tham dự trong 3 ngày triển lãm. Anh Khôi “lại” nhận giải nhất và cô Bác Sĩ Nha Khoa Lương Thu Nhi, là một cây điệu kiêm NAG nhận được hạng nhì. Chẳng những hạng nhì mà còn có thêm 3 hạng khác trong top 15 bức ảnh được bình chọn. Không thể tưởng tượng được! Theo anh Lập thì chuyện “giựt giải” ảnh hạng nhất của anh Khôi chỉ như chuyện “thường ngày ở huyện”. Riêng về việc cô điệu nhà ta có nhiều bức ảnh được bình chọn cao là một đột phá mới mẻ.

Tôi đang trầm trồ khen ngợi Thu Nhi không hết lời thì anh Lập lại gửi cho xem một tấm hình khác làm tôi không những “bật ngửa” còn cả “bật nghiêng” nữa; đó là hình chụp người nhận được giải Gold Medal quốc tế về chụp ảnh năm 2018, đại diện USA… Vâng, đại diện USA! Lại là một tài năng khác, một cây điệu rất điệu không thua gì Thu Nhi, cô ta là Bác Sĩ Nhãn Khoa Trần Phương Tuyền, người đẹp của lòng anh ca nhạc sĩ Hoàng Dũng, là cặp đôi mà tôi được hân hạnh quen biết của nhóm tài năng GNST Houston.

Xin mượn bài viết nầy, cám ơn anh Hội Trưởng Huỳnh Ngọc Sơn, các anh chị trong BTC, anh Trần Đào Khôi đã cho tôi được dịp tham dự buổi triển lãm độc đáo lần nầy và món quả đặc biệt của Hội.

Sau đây là tấm ảnh. Một trong 5 tấm ảnh tôi đã cho rằng đáng hạng nhất. Nhưng… (chữ nhưng bao giờ cũng ác ôn) cái nhìn của “nhíp-ảnh-da-cellphone-tôi” chỉ là tay mơ trong lãnh vực nhiếp ảnh nên đành giữ riêng để viết 4 câu thơ tặng người tài hoa Trẩn Đào Khôi

Hoàng hôn chìm đáy nước
Màu trời lẫn màu mây
Khói sương mờ ảo cuối ngày
Nhịp cầu soi bóng, hàng cây mơ màng.



Thêm một chi tiết khá thú vị bề bức ảnh:

Tôi đã mê bức ảnh nên viết được 4 câu thơ trên. Với đôi mắt mơ huyền, cũng có thể vì đam mê bức ảnh, nên tôi không thấy tựa đề “Sugarland… buổi sáng sương mù” mới được anh Trúc Lập cho biết sau khi đọc bài viết của tôi.

Nhìn trong ảnh cũng rất giống giống cảnh hoàng hôn. Nhưng NAG Huỳnh Trúc Lập không chịu vì đó là cảnh bình minh ở Sugarland gần nhà anh ấy được anh Trần Đào Khôi tức cảnh sinh tình chụp được trong một tình cờ trên đường các anh đi săn ảnh. Và anh đã yêu cầu viết bài thơ khác đền bù. Ừ thì bài khác nhưng thực tình sự rung động đã dành cho buổi hoàng hôn vì có lẽ… hoàng hôn gần gũi với đời mình hơn.

Sugarland buổi bình minh
Cảnh vật lãng mạn trữ tình xiết bao
Bầu mây ngũ sắc trên cao
Soi xuyên mặt nước, chìm vào khói sương
Chân trời lấp lánh ánh dương
Hàng cây trụi lá bên đường ngẩn ngơ
Chiếc cầu đứng lặng như mơ
Như thương như nhớ như chờ đợi ai

Sugarland buổi sớm mai
Cảnh sắc đã hớp hồn ai thiệt rồi!


Houston 1/2023


« TRANG NHÀ »