MÙA THU VÀ QUÊ HƯƠNG
ngày 8.12.14Nếu thấy thu buồn nơi đất khách
Có nghĩa đời mình đã xanh rêu
Thu đã về nhuộm vàng cành lá
Sương thu rơi điểm trắng mái đầu
Lá rơi gió cuốn về đâu
Hắn loay hoay với nỗi sầu tha hương
Đêm xuống thấp, hơi sương khắp nẻo
Ngồi bên hiên hút thuốc như mơ
Nặng lòng ghi mấy dòng thơ
Hỏi ai ai biết bao giờ về thăm
Mắt lạc thần đăm đăm nhìn xuống
Đôi bàn chân gầy guộc, khẳng khiu
Nhìn đâu cũng thấy tiêu điều
Đêm rơi rất nhẹ, quạnh hiu bao trùm
Hắn đứng dậy tay vung trong tối
Bỗng nghe lòng giông bão nổi lên
Quê nhà biết thuở nào quên
Bao giờ khuất bóng những tên giặc thù
Nghẹn ngào nhớ lời ru của Mẹ
Mắt đỏ ngầu mờ đọng giọt sương
“Đời nào bánh đúc có xương
Đời nào Việt Cộng biết thương dân lành” (*)
Biết thì biết cũng đành nhắm mắt
Như cuối thu lá cuốn về đâu
Gió luồn cây cỏ xôn xao
Thầm thì hỏi hắn năm nao quay về
Nhớ quê Mẹ tái tê tấc dạ
Chẳng thà như phiến đá bên đường
Bây giờ tóc đã đẫm sương
Giật mình hắn đã tha hương nửa đời
102010
(*) Ca dao Việt Nam
« HẸN NHAU TỪ CÕI VÔ THƯỜNG | TRANG NHÀ | SENDING MY SON OFF TO IRAQ » |