Ơi Mùa Trăng Cũ

ngày 26.07.18


Mùa trăng nầy tôi về ngang lối cũ
Cố tìm người, xưa cùng ngắm trăng suông
Rất lâu rồi… còn vướng vất dư hương
Trong tâm tưởng vẫn nồng nàn, thân ái

Muốn gọi báo nhưng lòng đầy e ngại
Bao lâu rồi đã im lặng, bặt tăm
Muốn tạo bất ngờ gõ cửa tìm thăm
Nhưng lại sợ… thế gian nhiều thay đổi

Nghĩ đến tình em, con tim bối rối
Vì thương yêu vẫn đầy ắp trong lòng
Có lẽ em đã hạnh phúc bên chồng
Chắc cũng đã quên mùa trăng năm cũ

Ngồi xuống cỏ nhìn vầng trăng vừa nhú
Từ chân mây soi rọi biển mơ màng
Hạ sắp tàn, mùa thu mới sắp sang
Lần tay tính… mười lăm thu rồi đó

Mười lăm năm, bao mùa trăng mờ tỏ
Mà đồi trăng vẫn huyền hoặc như xưa
Vẫn cỏ cây, vẫn hoa lá đong đưa
Biển vẫn hát những lời tình sâu đậm

Tôi với tôi nghe thời gian rất chậm
Bước quanh đồi cùng tiếng gió vi vu
Nhìn phương em… màn sương bạc giăng mờ
Một chút lạnh để thấy lòng se sắt

Ngó lên cao bầu trăng sao vằng vặc
Khiến con tim gảy từng nốt trầm buồn
Bước xuống đồi bỏ lại ánh trăng suông
Mùa trăng cũ chắc đã là… rất cũ

Tháng 7/2018


« TRANG NHÀ »