Một Thời Đã Qua

ngày 4.09.14


Nắng dột từ trên lũng mây cao
Ngồi dưới tàn cây nghe gió thì thào
Ta nhọc mệt nghĩ về dĩ vãng
Những buổi hẹn hò, những trăng sao

Ta biết em giờ đã khác xưa
Còn chăng phấn nhạt, chút hương thừa
Mong manh che lấp tình yêu muộn
Mà xót xa lòng… kỷ niệm xưa

Những vàng son cũ vương trên mắt
Má phấn môi hồng đã nhạt phai
Giọt lệ tiếc thương thời xuân sắc
Hằn vết thời gian, dấu lăn dài

Ta biết em giờ cũng nổi trôi
Nhìn xa thăm thẳm cuối chân trời
Nhìn trăng bỗng nghe lòng giá lạnh
Mơ được một ngày vui thảnh thơi

Chạnh nhìn hoa lá cỏ cây xanh
Mơ ước một vòng tay mỏng manh
Của người năm trước giờ xa cách
Lạc lõng riêng tây một khối tình

Mai mốt đổi đời ta gặp lại
Trường giang bờ nước cũng mênh mang
Nằm trong tiềm thức thời thơ dại
Một chút mong manh thuở đá vàng

Thôi nhắc làm gì chuyện đã qua
Dòng đời như biển cả bao la
Còn ta hạt cát, em hạt cát
Nằm mỗi ven bờ, xa thật xa

091992

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »