Mặc Kệ Anh

ngày 12.01.10


Mặc kệ anh… nhớ ai cũng được
Miễn trong lòng đã biết cưu mang
Có viễn vông, có se cát như dã tràng
Cũng có chỗ để miên man, tơ tưởng

Để khi rượu say ngất ngưởng
Gọi tên người, đau xé con tim
Biết chỗ, biết nơi nhưng không thể trông tìm
Chỉ có biết tình si ngày cuối hạ
Thuở chưa gặp… tưởng đâu xa lạ
Khi gặp rồi mới thấy tiền căn

“Đến tự ngàn xưa” từ đỉnh phù vân
Để có kẻ tương tư ngàn dặm
Thu vừa sang ươm tình sâu đậm
Mặc kệ anh… anh tự nguyện chết với tình

2002

(Trích trong tập thơ: Một Đời Tưởng Tiếc
Xuất bản 2002)


« TRANG NHÀ »