Giọt Tình và Cánh Lá
ngày 11.07.11
Có tiếng gió thu về ngoài hiên lạnh
Nghe sầu rơi thánh thót ở tim mình
Sắc màu nào cho vàng vọt nhân sinh
Nghe trong gió tiếng thở dài của lá
Như đàn bướm, rời cành bay tơi tả
Đi về đâu từng giọt đắng thiên thu
Chân trời xa mờ mịt cõi mộng du
Ai thổn thức mà trong hồn nhỏ lệ
Có một lúc tưởng đâu tình có thể
Vững bền như vầng nhật nguyệt soi chung
Lá đâm chồi, hoa kết nụ ung dung
Mặc mưa bão, mặc gió lùa khuya sớm
Vừa sang xuân, tắm nắng hè, thu chớm
Tình bỗng dưng vàng vọt ánh trăng khuya
Ta vẫn ôm, ghì chặt những cách chia
Nghe thương quá nhìn cội cành trơ trụi
Ta và lá dù chỉ là cát bụi
Cõi nhân gian cũng không bến không bờ
Đem mối tình mặn chát trộn vào thơ
Và gom lá đốt hơ đời phù phiếm
2002
« LỜI ĐỀ NGHỊ | TRANG NHÀ | TÌM NHAU » |