CÙNG VỚI BÓNG ĐÊM

ngày 8.11.12


Đêm dài quá cuối cùng rồi cũng hết
Mắt trũng sâu tìm giấc ngủ đi xa
Gối chăn thừa lúng liếng ngó từ xa
Bên cửa sổ mơ màng nhìn khói thuốc

Muốn vượt thoát không thể nào qua được
Dẫu vô tư tóc cũng bạc như mây
Nhoẻn môi cười dù buồn ngất buồn ngây
Nghe nhịp thở lạc loài trong tỉnh thức

Nghe nhoi nhói nhịp sầu trong lồng ngực
Có gì đâu màu mực cũ phai rồi
Dấu tình sầu, kỷ niệm cũng phai phôi
Như cạnh bén cứa vào lòng rướm máu

Cơn gió thốc bỗng trở thành giông bão
Thuốc đã tàn lại rực sáng bờ môi
Tôi cuộn mình tôi nhìn lại trong tôi
Vươn vai ngáp để thấy còn bản lĩnh

Chợt ngó xuống ngõ đời chia trăm nhánh
Lòng bâng khuâng chồng chất mối u tình
Sương ngưng rơi chỉ đọng lại trên cành
Ngày mở cửa nhưng thời gian rất chậm

04.11.2012


« TRANG NHÀ »