Chia Sẻ

ngày 28.07.23


Nhân đọc một bài viết của một người bạn KQ cùng khoá, nhắc đến câu chuyện đau thương xưa “Tôi Phải Về” khi từ giã bạn bè để lên tàu Trường Xuân quay về với vợ con… để rồi đau thương chụp xuống đau thương cả một quãng đường dài.

Câu nói “Tôi Phải Về” không chỉ người đó nói mà rất nhiều người cùng nói trong thời gian đó. Sau nầy, thay vì “Tôi Phải Về” thì có rất nhiều người khác lại nói “Tôi Sẽ Về”… cho đến bây giờ thì:

Sợ mai đây lá vàng theo gió cuốn
Cuối chân trời mây trắng cũng bâng khuâng

Hoặc:

Sợ một mai thân nằm yên lòng đất
Hồn lẻ loi tìm không thấy quê nhà

Tôi chia sẻ với người bạn qua một email như sau; và nhân đây cũng xin được chia sẻ cùng với quý VTH.

Huy Quang ơi!

Nghe câu nói quen quen. Quen lắm. Nhưng cũng đau lòng lắm! Thốt lên câu “Tôi phải về” mà nghe lòng rưng rưng!

Đã có rất nhiều anh em trong chúng ta đã từng nói vậy trong đó có tôi. Nhưng than ơi, quê hương “mù tăm” bên kia bờ đại dương mây che núi chắn! 48 năm qua, đã bao lần tôi nói với tôi, “Tôi sẽ về,” nhưng về cách nào đây vì tôi không nghĩ anh em chúng ta có thể muốn nhìn thấy một đất nước tang thương, tình người khô cạn như bây giờ. Người ta chỉ thấy những hào nhoáng đắp vá bên ngoài khi thốt lên, “Quê Hương đã giàu có, đã tiến bộ!!!”

Giàu có!? Tiến bộ!?

Ai giàu có, ai tiến bộ?

Một đất nước giàu tài nguyên, con người thông minh cần mẫn, không chiến tranh… Thế nhưng, biển đảo đã mất, đất đai sang nhượng, cho thuê, Nam Quan, Bản Giốc không còn, đặc khu Tầu cộng khắp nơi; xã hội đảo điên, lòng người ly tán, đạo đức thảm hại, nhân bản cũng đội nón ra đi từ lâu….

Ôi! Quê hương tôi! Ôi đất nước tôi!

“Tôi phải về” chỉ còn là những đau thương, thao thức khôn nguôi.

Tâm sự của tôi đây, mời bạn mình nghe:

Tiếng Gọi Quê Nhà

và ở đây

Khúc Ca Hoài Hương

cùng nhau hoài niệm một thời đã qua

Chạnh Nhớ Ngày Qua

Cũng trong dịp nầy, tôi có đọc một bài thơ bằng tiếng Anh của một cô nương trẻ trong một văn đàn song ngữ và tôi đã phỏng dịch như sau:

Bài thơ vô đề
khi tôi rời khỏi cõi đời
tình cờ nếu bạn bên tôi lúc này
nhắc tôi chánh niệm… lành thay
nhắc tôi nhận thức đường ngay nẻo lành
luân hồi còn bước loanh quanh
thần an, trí sáng tâm thành cầu mong

(YS phỏng dịch)

No Title
As I depart from this life,
If you happen to be by my side,
Remind me of mindfulness,
Remind me of awareness,
So long as I wander through life’s cycles,
May I have an upright mind, Sadhu!

Vân Lan


« TRANG NHÀ »