Gửi Em

ngày 2.03.10


Kể từ lúc chúng mình thưa thớt
Chia với nhau những nỗi ngọt bùi
Những hân hoan như nắng chiều rơi rớt
Cuối chân đồi và cuối trùng khơi

Anh vẫn vậy cơn buồn ngạo nghễ
Đời bỗng dưng nhiều chỗ dư thừa
Mộng đã cũ khô rồi ngấn lệ
Như chiều về vạt nắng vàng phai

Và chốn đó một nơi em ở
Cuối chân mây đầy nỗi muộn phiền
Anh vẫn đứng trông đời vỡ lỡ
Những đêm dài thở khói ngoài hiên

Ai cũng biết phù vân bến cạn
Cười như mơ giữa tuổi nhọc nhằn
Nên chẳng thiếu muôn trùng khổ nạn
Hỏi cho nhiều để chỉ băn khoăn

Dù sao nữa ân tình chưa cũ
Trong ngăn tim vẫn thấy bóng người
Có ai hỏi đâu là lạc thú
Dõi mắt nhìn con nước đầy vơi

Đêm mưa nhiều phía nam
112003


« TRANG NHÀ »