Lan Man Trong Buổi Sáng Chớm Đông

ngày 28.12.24


Giáng Sinh đến rồi đi
chỉ để lại vết hằn năm tháng
Cầm trên tay ly cà phê buổi sáng
Nhìn khu vườn cây cỏ đứng trong mưa
Đông đã về nên cành lá lưa thưa
Vài chiếc cuối mùa phất phơ trong gió.

Suy nghĩ quẩn quanh, xót xa niềm nhớ
Quê hương thân yêu mờ khuất cuối trời
Con đường trở về không vì xa biệt mù khơi
Mà vì lũ quỷ đỏ vẫn ngáng đường ngăn lối
Và hoàng hôn tôi cũng dần tàn, đi vào đêm tối
Lo như chiếc lá vàng không rơi về cội
sẽ bị mưa gió dập vùi vất vưởng, trầm luân

Nhắp ngụm cà phê đắng
Lòng gợn chút bâng khuâng
Chợt nghĩ tới những cánh chim bạt gió
Bốn hướng tám phương bạn bè vẫn còn đó
Nhưng thưa thớt dần mỗi độ mùa thay
Tiếc một thời lướt gió tung mây
Nhớ cái buổi bỏ nước ra đi trong nước mắt

Ruột gan se thắt
Mưa bụi mù sương
Dĩ vãng xa rồi sao vẫn mãi vấn vương
Như tuổi thơ ấu theo Mẹ đến trường
trong ngày đầu đi học
Bây giờ thì sương gió quê người
đã còng lưng bạc tóc
Vẫn mong được quay về đất tổ quê cha
Chưa thể quay về không phải vì xa
Chỉ bởi cường quyền còn đang thống trị.

Chợt thấy mình uỷ mỵ
Rít hơi thuốc dài, phà khói bay cao
Có lẽ cơn mưa đầu đông làm lòng dạ nao nao
Thêm ngày tháng sãi dài về đến đích
Vài tờ nữa thì xong rồi cuốn lịch
Năm mới lại bắt đầu
Mình lại thêm tuổi lão niên./-

Cuối năm 2024


« TRANG NHÀ »