Bảy Ngàn Ngày Đêm

ngày 28.12.10


Gần bảy ngàn ngày đêm ta xa nhau
Mỗi đứa như mây bay
Trôi dạt một hướng trời
Mỗi đứa có riêng một mảnh đời
Cố gồng gánh cho qua cơn gió lốc
Nhưng trong sâu kín của tâm hồn
Vẫn thấy mình cô độc
Có thở than chi cũng chỉ riêng mình

Ta với em đã chia xẻ một mối tình
ở những ngày xưa bãng lãng
Bây giờ
Mỗi chiều nhìn mây bay tản mạn
Lòng ta buồn bã đớn đau
Này em
Mình có còn gì cho nhau
Sau những thua lỗ của tháng ngày thác loạn
Dù muốn dù không
Chúng mình cũng còn phải đi trọn
Phần còn lại của cuộc đời
Nhiều gai gốc, rủi ro

Gần bảy ngàn ngày đêm
Trong sợ hãi, trong âu lo
Khi nhìn về phía chân trời xa
Của những con đường chưa đến
Khi nhìn về phía đại dương bao la
Không có khái niệm gì
Về những danh từ bờ bến
Thì hỏi em
Có bao người còn đủ sáng suốt
Để ngồi đặt vấn đề

Ta xin hẹn với em
Thế nào cũng trở về
Dù bằng một thân thể gầy mòn
Hay một nắm tro tàn sót lại
Vì ta không thể quá ngu ngơ, khờ dại
Bỏ xác ở quê người
Làm phân bón cho cỏ cây

Gần bảy ngàn ngày đêm đã qua
Có thể sẽ thêm bảy ngàn ngày đêm kế tiếp
Ôi những con ve sầu
Vẫn muôn đời hát ca lạc nhịp
Còn ở bể trầm luân này
Loài người muôn đời vẫn đắm chìm
Trong vòng tròn sinh tử, hợp tan

071992


« TRANG NHÀ »