Gió trăng rồi cũng đi hoang / Đời ta rồi cũng lang thang đất người / Quên rồi tháng đẹp ngày vui / Ngẩn ngơ chợt khóc, ngậm ngùi cười vang
Mục lục của June, 2010

Ta về liễu rũ đường mưa / Lạc loài thân phận, người xưa bạc lòng / Ta rồi đời cũng long đong / Lỡ làng duyên phận còn mong ước gì
Hôn em mái tóc bồng bềnh / Lệ mừng nhỏ xuống long lanh / Bao nhiêu năm qua mòn mỏi / Đợi chờ hết cả xuân xanh
Em về hong nỗi bâng khuâng / Chiều đong nước mắt nặng chùng tóc tơ / Anh về thảng thốt cơn mơ / Ôm em hụt hẫng, chơ vơ dặm mòn
Nhớ chi em chuyện ngày xưa / Bóng thời gian cũng không chừa thương đau / Nay ta sương điểm mái đầu / Gợi chi nỗi nhớ, niềm đau thuở nào
Tình đã trót trao nhau rồi / Thì còn lại chi em ơi / Vườn xưa phất phơ bướm trắng / Sầu cô đơn, xót thương người
Cứ mỗi lần công tác / Trong phòng ngủ quạnh hiu / Nghĩ về em một nhân dáng mỹ miều / Đầy thánh thiện, tình yêu thương chất ngất
Hỏi thăm anh bạn cùng quê / Việt Nam hết giặc có về dựng xây? / Lòng anh cũng giống tôi đây / Thương quê mến nước ấp đầy trong tim
Nắng vàng rơi theo chiều / Trên cành lá đìu hiu / Tầng mây bay lãng đãng / Người về trong cô liêu
Bên hàng giậu thông xanh bát ngát / Trong khu vườn bóng mát hoa tươi / Hoa tươi sánh với môi cười / Nhìn trong bức ảnh xót người tình si