CHUYỆN ĐÊM QUA

ngày 11.02.11


Buổi sáng ngồi nhìn ra khu vườn nhỏ
Nắng hạ vàng hanh trãi khắp cỏ hoa
Sau cơn mưa rào bất chợt đêm qua
Cảnh vật chung quanh bừng lên sức sống

Chợt nghĩ về ai thoảng như cơn mộng
Nhịp Rumba còn âm hưởng tơ mềm
Bài hát ngày xưa “Kể Chuyện Trong Đêm”
Nghe thương nhớ ngập ngừng đôi chân bước

Dáng em mềm như cung đàn lã lướt
Trong vòng tay đôi mắt hạnh long lanh
Đôi môi tươi cười như đóa hồng xinh
Vẻ mời gọi… ước gì anh có thể…

Vì không thể nên đêm về trăn trở
Tưởng có nhiều điều sẽ nói cùng em
Rốt cuộc rồi cũng chỉ có lặng yên
Rồi nặn óc chép thành thơ … kỷ niệm

Buổi sáng trời trong, không gian tĩnh lặng
Bên ly cà phê nhỏ giọt ngập ngừng
Chợt thấy lòng mình có chút rưng rưng
Như sống lại vàng son thời niên thiếu

051999

(Trích trong tập thơ: Một Đời Tưởng Tiếc
Xuất bản 2002)


« TRANG NHÀ »