Vẫn Còn Có Nhau

ngày 1.06.02


Có những buổi chia tay rất tự nhiên
Dù có kẻ cười người khóc
Đó là những chia tay trong tháng ngày đi học
Khi sân trường đầy xác phượng đỏ tươi
Người nhìn người tâm sự đầy vơi
Nghe tiếng trống tan trường cuối mùa giục giã
Bầy chim áo trắng mỗi người đi một ngả
Người xa người mắt lệ rưng rưng
Giã từ nhau đầy những bâng khuâng
Lòng tự hỏi có bao giờ gặp lại

Có những buổi chia tay sao thấy lòng tê tái
Kẻ vui mừng, người cúi mặt bước đi
Sau khi xem kết quả mùa thi
Được niêm yết trên tường cuối thời trung học
Kẻ hớn hở reo vui
Người vò đầu bứt tóc
Giã từ nhau trong xa xót, ngậm ngùi
Làm học trò thời chiến tranh rất hiếm niềm vui
Khi đất nước điêu linh
Lòng người ly tán
Chia tay thầy cô, học đường, bè bạn
Người gặp lại người như tin nhạn cuối trời xa

Thế nhưng
Sau những dâu bể, thăng trầm sáu chục năm qua
Giờ gặp lại nhau quả là mầu nhiệm
Vẫn còn có nhau
Cùng quay về kỷ niệm
Để thương nhớ một thời áo trắng vô tư
Có nói với nhau bao nhiêu vẫn không thấy thừa dư
Chuyện rất cũ nhưng vẫn như chưa từng kể

Ừ sáu mươi năm
Sau bao nhiêu thăng trầm, dâu bể
Vẫn còn có nhau thật mầu nhiệm vô cùng.


TRANG NHÀ »