Có Một Điều Không Thể
ngày 30.01.24Tranh Vân Lan, Úc châu
Có những lúc tưởng mình không gượng nổi
Những tai ương cứ dồn dập đổ về
Ngày bỗng dài hơn, đêm lại lê thê
Cứ quay quắt cùng nỗi buồn sinh tử
Xót thân phận của một người lữ thứ
Quê hương mờ xa cuối đoạn đường trần
Cây trồng quê người lá rụng vàng sân
Gió sẽ cuốn về đâu nào ai biết
Cõi nhân sinh có sanh tất có diệt
Thôi cũng đành phó mặc cuộc trần duyên
Cố xua đi những bất hạnh, muộn phiền
Giữ thanh tịnh nhìn phù vân chụp xuống
Vẫn tự nhủ không riêng mình oan uổng
Cuộc nhân sinh ai cũng thế thôi mà
Tôi lắng tâm trong thiền định vượt qua
Mọi nguy biến của kiếp người khó tránh
Và cứ thế bồng bềnh cùng mê tỉnh
Mặc cho thời gian gầy guộc đi qua
Tóc trên đầu cùng màu mắt sương pha
Riêng nỗi nhớ quê nhà không quên được./-
Tháng 1/2024
« Thi ngâm “Hà Nội Chiều Đông” | TRANG NHÀ | Dùng AI sáng tác nhạc » |