Xuân tươi, hạ đỏ, thu vàng Lòng thôi thúc lòng… quay về nguồn cội Tìm kiếm mãi vẫn chưa thấy lối Chỉ thấy trên cành nhiều lá vàng khô Sâu thẳm trong tim tiếng gọi mơ hồ Của Tiên Tổ, của quê hương mờ khuất
Vietnamese/English Version

Con lên phi cơ bay về vùng biển / Bỗng nhớ thương cha nước mắt tuôn tràn
Tôi nhớ em trong từng kỷ niệm Nhớ từng nụ cười rạng rỡ trên môi Nhớ ân tình em dành trọn cho tôi Ánh mắt dịu dàng, tấm lòng chân thực
My love, you are the sunshine bright Warming my heart and lighting up the night With every smile, you chase my fears away And fill my life with joy, in every single way
Buổi chiều Chủ Nhật ngồi đọc email, tình cờ thấy bài thơ “Anh Đã Ra Đi Rồi” của chị Kiều Mộng Hà. Nội dung bài thơ nói tới anh Hồ Công Tâm… Tôi hoảng hốt gọi điện thoại cho chị nhưng chị không bắt.
Xin trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả và văn thi hữu, thân hữu của trang nhà Thơ Văn Yên Sơn bản dịch tác phẩm Chinh Phụ Ngâm, (征婦吟 Lời than vãn của người phụ nữ có chồng đi đánh trận); còn có tên khác là Chinh Phụ Ngâm Khúc (征婦吟曲)
Ngày tháng như mây bay Vô tình không định hướng Tâm tư tôi vất vưởng Khi tuổi đời vào thu
Dẫu biết Mẹ sống dài hơn thế kỷ Và lũ con đã hạnh phúc hơn người Dẫu vẫn biết cuộc đời như mộng mị Nhưng Mẹ đi rồi buồn lắm Mẹ ơi!
Hạ nắng cháy được tin em vĩnh biệt Nắng ngoài sân sao cháy bỏng trong lòng Từ xa tôi… em cất bước theo chồng Về bến lạ rồi biệt tăm từ đấy
Người lính già nhìn xuyên ra khung cửa Vạt nắng chiều như nhảy nhót lung linh Chạnh nhớ một thời khói lửa điêu linh Nhớ đồng đội, nhớ chiến trường bỏ lại