Lục Bát NHỚ MONG

ngày 18.01.16


Sáng hôm nay đứng ngoài vườn
Ngó hoa cúc nở cũng vương vấn lòng
Thu tàn rồi lại sang đông
Hai đầu nỗi nhớ cứ mong nhớ hoài
Thôn Đông cách biệt thôn Đoài
Mà thời gian như con thoi vô tình

Đêm qua thức tới tàn canh
Nhớ ai… lạ quá… chắc anh nhớ nàng

Nhớ Người

Chiều đi đêm xuống vội vàng
Anh ngồi nhớ nàng tóc thả như mây
Nhớ ai nỗi nhớ ngất ngây
Nhớ ai nỗi nhớ đong đầy buồng tim

Mưa rơi nhẹ hạt ngoài hiên
Nghe thấm lạnh giấc cô miên canh dài
Nhớ ai ai nhớ nhớ ai
Thôn Đông ngồi nhớ thôn Đoài khổ chưa !!!

112004


« TRANG NHÀ »