Vấn Vương Giọt Nắng

ngày 1.02.11


Đêm thổn thức trái tim sầu cô quạnh
Ngày chiêm bao trên xa lộ đông người
Nhớ thương ai niềm tâm sự khôn nguôi
Đời ngả bóng mối tình xưa sóng loạn

Ta áp đặt tình yêu thành tình bạn
Làm sao hơn khi hai ngả cuộc đời
Làm sao hơn khi mỗi đứa mỗi nơi
Mòn mỏi khuất mông mênh bờ sóng vỗ

Nhưng nghiệt ngã đời em đầy bão tố
Vùng oan khiên quyện lấy mảnh đời em
Hai mươi năm rồi vẫn mắt lệ nhiều đêm
Vẫn mơ ước có một ngày hạnh phúc

Riêng ta vẫn bao đêm ngày thao thức
Nhớ thương nhiều nên kết vận thành thơ
Không gửi cho em dù vẫn biết em chờ
Mong em hiểu đừng oán hờn anh tội nghiệp

Thơ của anh, bao ý cao tình đẹp
Ấp ủ tình em bằng tất cả con tim
Để đền bù dòng dư lệ nhiều đêm
Và chia sớt nỗi khổ đau quắn quít

Ngoài trời sắp mưa, mây đen mờ mịt
Ngồi ở thư phòng tiếc nuối quãng đời mơ
Anh hỏi em, còn vương vấn đến bao giờ?
Thương giọt nắng cuối ngày heo hắt quá!

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »