Nhẫn Nhục Cho Đến Bao Giờ

ngày 18.04.11


Uống cho vơi nỗi nhục nhằn
Hăm mốt năm đã in hằn vết sâu
Tóc xanh nay đã phai màu
Da căng nhựa sống đã nhàu vết nhăn
Lưng trai bỗng chốc nặng oằn
Thù nhà, hận nước biết chừng nào vơi
Đâu người tri kỷ trên đời
Đâu người tâm huyết cùng nhau chung đường
Đồng lòng kiến tạo quê hương
Trừ loài phản nghịch, giẹp phường Cộng nô
Triệu người ứng vạn người hô
Quyết tâm xây dựng cơ đồ nước Nam
Xin đừng chống Cọng âm thầm
Xin thôi chia rẻ, hiểu lầm, ta đây
Hòa hợp, hòa giải trở trây
Quốc Cộng không thể có ngày ngồi chung
‘Việt Cọng tự diệt’… đừng mong
Đứng lên cùng đứng đừng mong đừng chờ

30/4/1996

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản năm 1998)


« TRANG NHÀ »