Đừng Hỏi

ngày 31.03.14


Em cứ viết những gì em muốn viết
Chứ hỏi anh, anh chả biết gì đâu
Có những lần anh thức trắng cả canh thâu
Chỉ nguệch-ngọac được ngôn từ “em yêu quý”

Kể từ lúc trùng dương xa vạn lý
Ngóng quê hương anh thương nhớ vu vơ
Dù anh đang xây dệt một ước mơ
Nhưng nỗi nhớ làm sao ngăn cấm được

Em bảo anh chừ ở nơi Mỹ quốc
‘Vui lên cao anh quên cả quê hương
Quên người em nhỏ sáng nhớ, chiều thương
Nên em phải viết làm sao cho hợp’

Em đừng bảo anh bày em bắt chước
Thiếu ngôn từ thì mượn ở văn chương
Hãy viết về những biến chuyển ở quê hương
Và tin tức hằng ngày trên đất Mẹ

Cũng đừng than đời em sao quạnh quẽ
Bước độc hành ngăn dòng lệ ven mi
Còn ở đây anh vui sướng được gì
Đếm ngày tháng với nôĩ buồn nơi xứ lạ

Em đừng hỏi đường trần sao vạn ngã
Cách ngăn chi cho kẻ nhớ người mong
Hãy trách ai gây khói lửa non sông
Mang thù hận chất chồng lên tuổi trẻ

Keesler AFB 1969

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »