Hai Mươi Năm

ngày 29.04.10


Ta có thiết tha gì với xa hoa vật chất
Cũng đâu có màng gì cảnh chinh chiến đau thương
Ta chỉ cần có một quê hương
Nơi cắt rốn chôn nhau
Nơi ta lớn lên trong cảnh đời khập khểnh

Hai mươi năm qua
Kể từ ngày… người ta gọi là “định mệnh”
Ta như con thú lạc bầy
Theo đoàn người lũ lượt tiến về tây
Hai mươi năm rồi ta vẫn còn đây
Vẫn còn bị ám ảnh bởi cuộn phim kinh hoàng
Cứ lặp đi lặp lại
Vẫn sống với nỗi đớn đau quằn quại
Vẫn nằm mơ thấy giặc Cộng truy lùng
Vẫn căm hờn lũ giặc Cộng tàn hung
Dùng ngu dốt để trị dân
Vì ác tâm đã hại dân hại nước

Hai mươi năm có thể nào quên được
Trận Mậu Thân với hàng vạn xác người
Bao nhục nhằn khi đất nước chia đôi
Bao thế hệ phải bỏ mình cho những mưu đồ nghiệt ngã
Hai mươi năm !!!
Bao nhiêu triệu con người sống héo mòn trên đất lạ
(Dù có một số người không thiệt giống Rồng Tiên
Vì lợi danh đã chối bỏ dòng tộc, anh em
Vì cơm áo đã quay lưng ngoảnh mặt)

Hai mươi năm rồi:
Tưởng đóm lửa hy vọng…
Tưởng lòng nhiệt thành…
Tưởng niềm tin yêu… đã tắt
Nhưng không
Sẽ còn mãi với thời gian
Lúc nào ta cũng nguyện cầu cho quê mẹ bình an
Và bè lũ Cộng sớm bị trời tru diệt

Này chị,
Này anh,
Này em,
Hãy gom góp tất cả
Những tấm chân tình
Những bầu nhiệt huyết
Hãy nắm chặt tay nhau
Cùng gầy dựng lại niềm tin
Quê hương mình
Một dải non sông gấm vóc đẹp xinh
Cần được xây đắp tài bồi
Bởi chính bàn tay của những người con yêu Tổ Quốc

Hai mươi năm rồi kẻ còn người mất
Chúng ta còn… hãy mạnh dạn đứng lên
Thà một lúc huy hoàng như ánh sáng buổi bình minh
Còn hơn sống hờn tủi trong xác thân người dân Việt
Hãy góp lại tất cả tài năng, chuyên môn, kỹ thuật
Học được của xứ người
Để xây dựng quê ta
Hãy học bài học của ông cha
Để lại bằng máu xương
Sau những lần hòa hợp
Quốc, Cộng sẽ muôn năm không bao giờ là một
Hãy đứng vùng lên lật đỗ bạo quyền !!!

300495

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »