Chuyện Tình Qua “Chat”
ngày 11.01.24Tôi tự hỏi tại sao tôi cứ nhớ
Tới một người ở trên net, vừa quen
Chỉ thấy hình, chỉ mới biết được tên
Qua thơ nhạc, qua những điều em nói
Vắng một bữa là lòng tôi mong mỏi
Chờ đợi người lên net để “giao lưu”
Chỉ là những con chữ có gì đâu
Là dấu hiệu của ôm, hôn, cười, khóc
Câu nói ngọt hay là câu trách móc
Vẫn cảm như rất gần gũi xiết bao
Câu ân tình làm tim đập xôn xao
Lời giận dỗi cũng làm tim bối rối
Trả lời chậm khiến em chờ em hối
“Bộ đánh vần từng tiếng Việt hay sao”
Còn những khi tôi hăng hái viết mau
Em lại bảo chắc là điều không thật
Cứ tiếp tục chắc tôi điên lên mất
Chắc có ngày phải tìm cách gặp nhau
Biết làm gì với nỗi nhớ, niềm vui
Với mộng mị, với tình yêu vừa chớm?
Ngày tháng nào rất cũ
A Love Story Through “Chat”
I wonder why I can’t forget the face
Of someone online—just met in cyberspace
A name, a photo, shared in poetry and song
Through little talks, where fleeting thoughts belong
If one day she doesn’t show, I feel the ache
Just waiting for our chats to come awake
They’re only words—mere letters on a screen—
Yet somehow hold the warmth of all between
A line that’s sweet, or one that’s full of blame,
Still feels so close—it’s never just a game
A loving word can make my heartbeat race,
A sulky text leaves silence in its place
A late reply, and she grows sharp and fast:
“What, spelling every word out from the Viet’s past?”
But when I type too quickly in eager streams,
She says I must be faking all these dreams
I swear, if this goes on, I’ll lose my mind—
One day, I’ll have to meet her, real and kind
But what to do with joy I can’t contain,
This love half-formed, this longing laced with pain?
some unknown old date
« Biển Đêm Anh Và Em | TRANG NHÀ | Lục Bát Mùa Trăng – Em & Lan Man Nỗi Nhớ » |