Oan Nghiệt Trong Ta

ngày 14.10.10


Khi Nhỏ đến sân chùa bừng sáng dậy
Và lòng ta xao xuyến lẫn bâng khuâng
Trong lớp áo nâu (ta) cố niệm lời kinh
Giả nhắm mắt nguyện cầu cùng Phật tổ

Là Nhỏ lại lôi ta về bến khổ
Chuyện ngày xưa sao quên được Nhỏ ơi
Kể từ ngày Nhỏ dứt bỏ cuộc chơi
Là Nhỏ đã nhận chìm đò trên sóng

Khi ta biết tình đã là vô vọng
Là thiên thu theo cánh vạc bay xa
Ta đau buồn dòng dã mấy năm qua
Lòng tự quyết sống một đời thanh tịnh

Nhưng ai biết những đêm dài tĩnh lặng
Hồn ta đau, vang tiếng gọi người xưa
Mỗi khi trăng tròn, mỗi độ chiều mưa
Ta chết sững giữa lời kinh tiếng kệ

Rồi chiều nay khi nhìn ai rơi lệ
Ta cúi đầu lặng lẽ khóc trong ta
Mắt dõi theo con đường Nhỏ bước qua
Khi Nhỏ khuất ven đồi ta đứng lặng

Ta dấu che từng giọt sầu rơi nặng
Quỳ âm thầm sám hối trước đài sen
Cầu xin Ngài giúp nghị lực mau quên
Vì cô Nhỏ đã “chim lồng cá chậu”

032003


« TRANG NHÀ »