Huyễn Mộng

ngày 16.11.10


Đêm qua nằm mộng nơi phòng khách
Bật ngồi đầu óc cứ như sương
Muốn kể em nghe sợ em trách
“Ai lạ lùng gì chuyện nhớ thương?”

Giấc mộng nào anh cũng thấy em
Vởn vơ trên cát những chiều êm
Hay trong rừng vắng, bên bờ suối
Phóng ngựa ban mai nắng rất mềm

Anh ngồi tỉnh giấc vẫn như mơ
Ngắm dáng thanh tân thơ rất thơ
Ngực trần tóc xỏa che nửa mặt
Âm hưởng xôn xao sóng vỗ bờ

Tiếng đồng hồ điểm ba giờ sáng
Em hóa thành cơn gió đi qua
Ra hiên tìm kiếm người trong mộng
Chỉ toàn trăng đục với sương pha

Miên man khói thuốc lòng rất nhớ
Về cõi xa xăm nơi có em
Tự hỏi mai sau tình vỡ lỡ
Chắc lẽ đời buồn như bóng đêm

02.08.2009


« TRANG NHÀ »