MỘT PHÚT TƯ DUY

ngày 7.12.15


Tôi tự hỏi, nếu một mai tôi chết
Cây có buồn đứng lặng chờ thu
Lá có buồn khi cất giọng vi vu
Cùng con gió hát lời tình tự

Mai tôi chết, xong rồi đời lữ thứ
Kiếp tằm tơ có trọn nghĩa luân hồi
Chút dư tình chắc cũng sẽ phai phôi
Như đợt sóng xóa tan đường nét cũ

Mai tôi chết, dù ân tình chưa đủ
Vì có ai cưỡng lại được thời gian
Con dế buồn cũng sẽ nín lời than
Trong đêm vắng, từ phương trời xa lạ

Mai tôi chết, hồn nhập vào xác lá
Tấp bên trời, sau những trận cuồng phong
Biết về đâu nhưng hồn sẽ thong dong
Khi phó mặc cho dòng đời đưa đẩy

Tôi sống mặc nhiên như em đã thấy
Cũng ví như một chiếc lá khô
Như con sóng xa từng nhịp vỗ vào bờ
Bên ghềnh đá rong rêu, chiều thu lạnh

Nếu tôi chết, có chi là bất hạnh
Rong rêu xanh rồi sẽ bện thành vòng
Mặc ai người lắng đục khơi trong
Bởi năm tháng có bao giờ đứng đợi

102005


« TRANG NHÀ »