Nói Chuyện Với Người Bên Kia

ngày 15.07.10


Này các anh cộng sản
Lẽ ra tôi gọi các anh là Việt cộng
Nhưng hỗ thẹn thay cho mẹ Việt Nam
(Đã lỡ sanh ra một lũ gian tham
Vừa ngu ngốc, vừa cứng đầu, ương ngạnh)
Nên gọi chung các anh là cộng sản
(một danh từ ghê tởm làm sao
Khủng bố tôi cả trong giấc chiêm bao
Bằng những chiêu bài tự do, dân chủ)

Hỡi các anh cộng sản
Nửa thế kỷ qua sao còn chưa tỉnh ngủ
Huyền thoại đau thương ôm ấp làm gì
Hàng triệu triệu người tử biệt sinh ly
Trên đất tổ
Ngoài biển đông
Trên toàn thế giới
Nhân loại hôm nay trên dòng sống mới
Chủ thuyết Mác-Lê thực sự lỗi thời
Thần tượng Mác-Lê sụp đổ nơi nơi
Từ các nước Đông Âu
Đến Liên bang Sô viết

Thiên an môn của nước Tàu
Hà-nội, Huế, Sài-gòn của nước Việt
Rồi cũng sẽ bùng lên như ngọn lửa mùa hè
Lính Cộng Hòa sẽ rộng lượng bao che
Các anh hãy mau quay đầu giác ngộ
Hỡi các anh
Ôi các anh cán ngố
Nướng cả đời mình cho những huyền thoại ngu ngơ
Vận hội quê huong thực sự đã đến giờ
Mau thức tỉnh kẻo không còn kịp nữa

30041992

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »