Khi Ta Về

ngày 29.06.10


Ta về liễu rũ đường mưa
Lạc loài thân phận, người xưa bạc lòng
Ta rồi đời cũng long đong
Lỡ làng duyên phận còn mong ước gì
Chạnh lòng dõi bước người đi
Qua cơn mê ngắn xuân thì vụt bay

Ta về miên man cơn say
Hát ca lạc nhịp, vung tay mặc đời
Chỉ là bèo bọt mà thôi
Tiếc làm chi nửa mảnh đời qua mau
Bây giờ cho đến mai sau
Lẻ loi cam phận, thương đau cũng đành

Ta về giọt lệ long lanh
Trên rèm mi mỏi, khóc tình phôi pha
Ta về ta lại gặp ta
Sớm mai mỏi mệt, chiều tà ngẩn ngơ
Giữa khuya trăng lạnh sao mờ
Tựa lưng song nguyệt, hồn thơ ngậm ngùi

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »