Lần gặp nhau năm đó / Có ai ngờ thấy nhau lần cuối. / Nụ cười em vẫn tươi, / Môi mắt em vẫn thật nồng nàn, / Tình bỗng dưng chia xa, lửa hương nồng như gió bay cao. / Trời nổi cơn bão giông, cho chúng mình đôi ngả phân ly
Mục lục của November, 2024

Chúc quý bạn hữu, độc giả Mùa Tạ ơn an bình, hạnh phúc. Tạ ơn đời cho tôi cuộc sống Tạ ơn người cho tôi tình thương Tạ ơn cha mẹ Tạ ơn quê hương …và tạ ơn những người thân thuộc
Xin trả cho tôi màu nắng lụa vàng / Xin trả cho tôi đường lá me bay / Xin trả cho tôi Saigòn ngày cũ / Xin trả cho tôi! Xin trả cho tôi
Để tưởng niệm một người bạn trẻ – Nguyễn Ngọc Duy – vô cùng dễ thương; một người đã hết lòng hết sức trong việc phục vụ Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản tại Toronto; một con chiên ngoan đạo, một người chồng, một người cha gương mẫu.
Anh muốn em nhớ lại / Những ngày hạnh phúc xưa / Khi chúng mình quen biết / Đời vui nói sao vừa
Mùa trăng trở lại sáng ngời / Khuôn trăng đầy đặn cuối trời gọi tên / Trăng về anh lại nhớ em / Nhớ như men rượu làm mềm châu thân
Bài thơ người gửi cho tôi Đọc xong dõi mắt cuối trời thẳm xa * * * Tôi biết người chờ đợi Mong được gặp lại nhau Người ơi gặp lại thêm đau Bởi không thể nối hai đầu nghiệt oan
…với nhà văn Vũ Thị Thiên Thư Lâu rồi không thấy em đâu Đi chơi đến nỗi dãi dầu nắng mưa Mải mê tìm bóng hình xưa Để quên trăng lạnh sao thưa cuối trời