Thầm Thì Với Gió

ngày 11.09.24


Tôi đong đưa cùng với thời gian
Như lá vàng đong đưa với gió
Nhìn phía trước… ánh mặt trời còn đó
Nhưng bóng hoàng hôn chầm chậm xuống dần

Lòng dạt dào cùng tiếng khánh ngân
Khát khao trút nỗi buồn xuống đất
Chỉ vì nỗi buồn sao nghe rất thật
Bám chặt vào hồn từng vạt thanh âm

Ai đã từng ước hẹn trăm năm
Nhưng bất chợt sẩy đàn tan nghé
Mỗi chiếc lá có một đời riêng lẻ
Nhớ về nhau bao hối tiếc, ngậm ngùi

Bao năm rồi quên mất niềm vui
Sanh cố tật thầm thì với gió
Tôi vẫn biết cuộc đời như quán trọ
Đến rồi đi như lữ khách vô tình

Mong một lần hạnh phúc hồi sinh
Chạy một mạch quanh về dĩ vãng
Nhưng ký ức mờ dần theo năm tháng
Ước mơ nào cũng vô vọng mà thôi

…và tôi ngồi nói với tôi…
Phong linh từng chặp hát lời hư vô


« TRANG NHÀ »