Lưu Bút

guestbook1

Bạn đã đến đây mời ngồi lại
Dùng chén trà thanh vừa mới pha
Nếu vui để lại đôi ba chữ
Hoặc cứ đề thơ trên vách nhà

Yên Sơn

Write a new entry for the Guestbook

 
 
 
 
 
 
Fields marked with * are required.
Your E-mail address won't be published.
For security reasons we save the IP address 216.73.216.153.
It's possible that your entry will only be visible in the guestbook after we reviewed it.
We reserve the right to edit, delete, or not publish entries.
Nguyễn Đan Tâm Nguyễn Đan Tâm wrote on June 9, 2018 at 6:08 pm
Khi tôi chết

Khi tôi chết, xin đừng nhắm mắt.
Để tôi nhìn Cộng sản tiêu tan.
Có gì vĩnh viễn với thời gian.
Hay tránh khỏi “Thành, Trụ, Hoại, Diệt” (1).
Dù lãnh đạo cố tình đui, điếc.
Trước sức chống đối của đồng bào.
Rồi sẽ đến ngày bị lật nhào.
“Nghịch dân giả vong” là đạo lý (2).
Khi tôi chết, xin đừng thương tiếc.
Có nghĩa gì đâu, một hạt cát.
Với sa mạc bao la, bát ngát.
Và đại dương mênh mông, vô tận.
Khi tôi chết, xin làm hỏa táng.
Tro xác thân, rải xuống đất đen.
Nợ bấy lâu, nay phải đáp đền.
Nợ tạo hóa, đất trời, cha mẹ.
Khi tôi chết, xin lời tha thứ.
Của đồng bào, nước Việt mến yêu.
Của bạn bè, đồng đội thân yêu.
Trai thời loạn, không tròn trách nhiệm.
Khi tôi chết, một lời sám hối.
Với bệnh nhân ngộ tử vì tôi.
“Thầy thuốc lầm, hại một mạng người”.
Trong cuộc đời, ai không lầm lẩn.
Khi tôi chết, xin đừng phổ biến.
Bạn bè, thân quyến, khỏi viếng thăm.
Để thời gian còn phải đi làm.
Mất một ngày, ai mà không tiếc.
Khi tôi chết, đừng đăng cáo phó.
Và phân ưu, chia buồn, tùm lum .
Xin hảy đăng, vào mục “Tin mừng”.
Bớt đi: “Một người sống chật đất”.
Khi tôi chết, đừng đăng cáo phó.
Họ hàng, thân quyến khỏi khoe khoang.
Bằng cấp lớn, chức vụ cao sang.
Ai lở đọc, lắc đầu ngao ngán.
Khi tôi chết, đừng làm tang lễ.
Khách gặp nhau, chỉ nói chuyện riêng.
Không ai biết, tang quyến ưu phiền.
Đi đám ma, tưởng như đám cưới.
Khi tôi chết, xin đừng gian dối.
Khóc đưa linh, che mắt thế gian.
Hởi người vợ phụ bạc, sang ngang.
Từ cuộc đổi đời, tháng tư đó.
Khi tôi chết, xin được thành mây.
Bay lang thang, khắp bốn phương trời.
Thăm bạn bè, nằm khắp mọi nơi.
Khi còn sống, đã không thăm viếng.
Khi tôi chết, đem tôi ra biển.
Tôi gặp lại trăm ngàn đồng hương.
Đã vùi thây dưới lòng đại dương.
Trên đường vượt biên tìm lẽ sống.
Tiện đường ghé Việt nam điểm mặt.
Mấy người bỏ lý lịch tị nạn.
Về nước bưng bô cho Cộng sản.
Ăn phải bả tiền tài, danh vọng.
Khi tôi chết, không cần thờ cúng.
Bày tiệc tùng, nhậu nhẹt làm chi.
Người đã chết, còn có biết gì.
Kẻ còn sống, vô tâm thụ hưởng.
Khi tôi chết, xin đừng đau buồn.
Sum họp nào, cũng có lúc tan.
Buổi chợ nào, cũng đến lúc tàn.
Đời: “Sinh, Ly” ! Mấy ai tránh khỏi.
Khi tôi chết, xin đừng quyến luyến.
Tôi trở về, sau chuyến dạo chơi.
Những tháng ngày đau khổ trên đời.
Như gió thổi, có bao giờ nghỉ.
Khi tôi chết, không cần xây mộ.
Mồ của tôi: vũ trụ vô biên.
Hằng hà năm: “Sinh, Diệt”, triền miên.
Theo lẽ “Dịch’’: không ngừng biến đổi (3).
Khi tôi chết, không nghĩa là hết.
Sẽ quay lại, theo lẽ “Tuần, Hoàn”.
Vòng “Luân, Hồi”, nghiệp chướng miên man (4).
Cứ trả mãi, không bao giờ hết.,.

Nguyễn Đan Tâm

1. Chỉ bốn giai đoạn biến động của tất cả sự vật, hiện tượng trong vũ trụ sau khi sinh. Có sách ghi là: “Thành, Thịnh, Suy, Hủy”, có cùng một ý nghĩa. Cộng sản giảng rằng xã hội loài người biến chuyển từ bộ lạc sơ khai, đến chế độ phong kiến, quân chủ, tư bản, rồi cộng sản. Có người hỏi rằng: vậy sau cộng sản thì đến cái gì. Họ không trả lời được nên nói càn là chế độ cộng sản là tốt nhứt, nên đến đó là hết. Mọi người nín cười.
2. Chánh quyền làm trái lòng dân là sẽ bị tiêu diệt.
3. “Dịch” là chuyển động biến hóa của mọi sự vật trong vũ trụ chẳng bao giờ ngừng.
4. Phật giáo quan niệm vòng “luân hồi” khiến con người phải trở lại để trả nghiệp chướng do mình tạo ra từ kiếp trước.